Hãy lấy một tảng băng bị đóng băng đến âm 50 độ C và bắt đầu làm nóng nó lên.
Thoạt đầu sẽ không có gì diễn ra. Tốn nhiều năng lượng mà bạn vẫn chưa thấy kết quả gì.
Thình lình ở 0 độ C, tảng băng tan. Nước !
Hãy tiếp tục làm nóng tảng băng.
Lại một lần nữa, tốn nhiều năng lượng mà bạn vẫn chưa thấy gì thích thú.
Rồi đến 100 độ C , bong bóng và hơi ! Nó sôi !
Nguyên tắc à? Có thể tốn nhiều năng lượng cho việc gì đó – ví dụ một tảng băng, một dự án hay một nghề - tuy dường như chẳng có gì xảy ra.
Thật ra, năng lượng của bạn đang tạo ra những thay đổi nhưng bạn không nhìn thấy mà thôi. Hãy tiếp tục bỏ công sức vào và bạn sẽ thấy ngay một sự chuyển tiếp.
Hãy nhớ nguyên tắc này, đừng hoảng hốt, và cũng đừng thất vọng.
Tôi thích so sánh cuộc đời đôi với trò chơi bắn đạn.
Mỗi khi tôi nỗ lực làm một việc gì – như lau chùi bàn làm việc của tôi, viết một quyết sách hoặc giúp đỡ một người bạn, thực hành vẽ, thanh toán hóa đơn, mỗi khi tôi cố gắng và thất bại, tôi đều cho điểm mình. Tôi sẽ tất cả những nỗ lực của tôi là việc đầu tư cho « uy tín chung » của tôi. Tôi không biết mình cần có thêm bao nhiêu điểm để được nhận phần thưởng tiếp theo. Nó làm cho tôi thích thú những gì tôi đang làm hơn là đòi hỏi những kết quả tức thời.
Và thường khi tôi ít trông chờ nhất thì « boong ! » - một cơ hội mới hay một lời mời, một sự tưởng thưởng xuất hiện.