Có bao giờ bạn bước vào một buồng tắm công cộng và ngửi thấy mùi hôi làm bạn muốn nghẹt thở? Nhưng vì quá cần nên bạn cứ phải vào.
Bạn có để ý thấy điều gì không?
Sau khoảng năm phút sau khi bạn đi ra, bạn thấy không còn hôi khủng khiếp như trước nữa.
Và nếu như bạn bị nhốt trong đó chừng một giờ thì sao?
Có thể bạn sẽ nói, “Có mùi gì đâu?”
Có một nguyên lý ở đây.
Chúng ta sẽ dần dần quen với môi trường xung quanh.
Sống chung với những người không hạnh phúc, bạn sẽ trở nên bất hạnh – và bạn sẽ cho là chuyện bình thường, tự nhiên!
Làm việc cùng với những người hay phê bình chỉ trích, bạn sẽ trở nên ưa phê bình chỉ trích – và bạn cũng sẽ thấy chuyện đó là bình thường.
Nếu bạn chơi với đám bạn ưa nói dối, thời gian đầu bạn thấy khó chịu, cuối cùng bạn cũng quen chuyện nói dối của mọi người. Ở bên họ một thời gian đủ lâu, chính bạn sẽ có lúc nói dối một vài câu.
Sống cùng những con người hạnh phúc và năng động, bạn sẽ trở nên hạnh phúc và năng động – và bạn sẽ thấy chuyện đó bình thường.
Nếu gia đình bạn đang sống thụ động và không hạnh phúc, bạn cần phải tìm một vài người bạn vui tươi hạnh phúc. Ở một quãng nào đó trong cuộc đời, bạn cần những con người đồng hành tích cực, nếu không, những người yếm thế rầu rĩ sẽ kéo bạn tuột dốc – và thậm chí bạn không nhận ra được điều đó đang xảy ra.
ĐÚC KẾT
Tất cả chúng ta đều bị tác động (và bị nhiễm) bởi những người và thái độ của người chung quanh.
Thỉnh thoảng chúng ta cần phải hành động – hoặc thay đổi đám người kết giao khi mà chúng ta còn nhận ra được “có cái gì bốc mùi ở quanh đây!”