Có cái gì đó vượt qua hiểu biết của chúng ta…khi một đứa trẻ sinh ra với bệnh AIDS, khi một bà mẹ trẻ bị bắn trong một vụ cướp đường, khi cả làng bị một cơn lũ quét sạch, và chúng ta thì cứ thắc mắc “ Tại sao? “ .
Đối với những việc này, dường như không có câu trả lời.
Nhưng trên một bình diện khác, trên “ bình diện cuộc sống hàng ngày “, chúng ta có thể tìm thấy một số cách giải thích.
Bạn có bao giờ để ý thấy những việc nào đó chỉ xảy ra đối với những người nào đó ?
Louise bị sa thải sáu tháng 1 lần,
Frank năm nào cũng bị kiện, và
Jim thì mỗi lần đi chơi là bị ngộ độc thức ăn.
Có một số việc không bao giờ xảy ra đối với những người này nhưng lại xảy ra với những người khác và đó là bài học cho họ.
Jim thì không bao giờ bị sa thải,
Louise không bao giờ phải đi hầu tòa và
Frank không bao giờ phải gởi bưu thiếp đi từ trong bệnh viện.
Chúng ta có thể phản ứng với tất cả điều này theo một trong ba cách sau. Có thể chúng ta sẽ nói :
“ ĐỜI TÔI LÀ MỘT CHUỖI NHỮNG BÀI HỌC MÀ TÔI PHẢI HỌC THEO MỘT THỨ TỰ HOÀN HẢO.” (Cách lành mạnh nhất, bảo đảm được sự thanh thản tối đa).
“ CUỘC ĐỜI LÀ MỘT CUỘC SỔ XỐ, NHƯNG TÔI TẬN DỤNG TẤT CẢ NHỮNG GÌ XẢY RA”. (Chọn lựa tốt thứ hai – cho một cuộc sống chất lượng trung bình).
“ TẠI SAO NHỮNG ĐIỀU TỒI TỆ LUÔN XẢY RA VỚI TÔI ? “ (Bảo đảm bạn sẽ hết sức đau
khổ và phiền não).
Đời liên tục cho ta bài học.
Nếu không chịu học lần này chúng ta phải học lần sau, lần sau nữa…
Dù có gọi nó là một sự sắp xếp hoàn hảo hay là diễn biến tự nhiên của sự kiện thì nó vẫn cứ xảy ra dù bạn thích hay không thích.
Chịu trách nhiệm hay than thở rằng bạn là nạn nhân, chống lại hay lờ nó đi, nó vẫn cứ xảy ra.
Nó xảy ra trong cuộc đời bạn.
Mỗi lần một người hàng xóm chửi bới bạn, ông bán hàng bán đắt cho bạn hay người yêu bỏ bạn mà đi thì lúc đó rành rành là bạn có một bài học cho mình.
Nếu chúng ta đau khổ 7 ngày một tuần, chắc chắn chúng ta đã bỏ lỡ một bài học.
Khi chúng ta cứ mất việc, mất người yêu hay mất tiền… đó là dấu hiệu cho thấy ta đã không quan tâm. Giống như một phụ nữ đã nói: “ Tôi cứ gặp hoài vấn đề này trong nhiều hoàn cảnh khác nhau!”
Điều tồi tệ nhất chúng ta có thể nói là: “ Thật không công bằng ! “
ĐÚC KẾT
Chúng ta không phải sinh ra để chịu hình phạt. Chúng ta sinh ra để được học.
Mỗi sự kiện đều có chức năng cảm hóa chúng ta, và tai họa là công cụ mạnh mẽ nhất giúp chúng ta thay đổi suy nghĩ của mình. HÃY HÀNH ĐỘNG NHƯ LÀ MỖI SỰ KIỆN CÓ MỤC ĐÍCH RIÊNG CỦA NÓ THÌ CUỘC ĐỜI CỦA BẠN SẼ CÓ MỤC ĐÍCH. Hãy tìm hiểu tại sao bạn cần có kinh nghiệm, hãy chinh phục nó và bạn sẽ không phải học một lần nữa.
Tôi làm việc gì cũng được, trừ việc đó !
Chúng ta thường muốn trì hoãn những bài học quan trọng nhất.
Chúng ta có thể nhìn vào quan hệ chẳng mấy tốt đẹp với mẹ mình và nói: “ Sau tất cả những việc tồi tệ mà mẹ tôi đã làm, tôi có thể làm bất kỳ việc gì nhưng không thể thương nỗi bà “ .
Đúng vậy !
Ngay từ bây giờ thì bạn có thể làm bất kỳ việc gì trừ việc đó. Đó là tịa sao bạn phải học bài học này.
Trưởng thành là bắt đầu một cái gì đó mới mẻ !
Chồng trước của tôi là nỗi đau của tôi !
Ly dị ai đó không có nghĩa là bạn hoàn toàn cắt đứt với họ .
Nếu cuộc hôn nhân đã kết thúc mà chúng ta vẫn buộc tội người kia là nguyên nhân gây ra những đau khổ và khó khăn của chúng ta thì chúng ta vẫn còn ràng buộc với họ.
Chúng ta vẫn còn liên quan đến họ vì vẫn còn nhiều điều phải học.
Bạn nói: “ Nhưng anh ta là một gã vô tích sự. Tôi làm gì cũng được nhưng không thể tha thứ cho anh ta.”
Tha thứ cho anh ta chắc là việc khó làm nhất, và vì bạn không thấy việc này dễ làm, vì thế bạn có cơ hội để thực hành.
Bạn có thể không chịu làm ngay, nhưng nếu muốn cải thiện cuộc sống (và sức khỏe của bạn), bạn phải làm vậy một lúc nào đó.
Khi chúng ta tin rằng ai đó đã làm hỏng cuộc đời chúng ta thì niềm tin này sẽ biến điều đó thành sự thật. Nó giống như người đó cứ ngáng chân không cho chúng ta tìm hạnh phúc.
Thật ra đó chính là bản thân chúng ta vì chúng ta chọn cách nhìn nhận người khác.
Ông chủ tôi thật là kinh khủng. Đó không phải là lỗi của tôi - ông ta phải thay đổi ! (Vậy tại sao tôi phải học ?)
Nếu bạn cứ tin rằng ông chủ bạn thật sự kinh khủng thì ông ta sẽ đúng vậy thật.
Và nghĩ ông ta kinh khủng cũng không sao.
Khi bạn chọn thay đổi, tức là tập trung vào những mặt tốt của ông ta, đừng lên án ông ta nữa, thậm chí thông cảm một chút thì vấn đề sẽ tự nhiên biến mất.
Bạn sẽ nói, làm cách nào ?
Có hàng ngàn cách…
a) ông ta có thể phản hồi lại sự thay đổi thái độ của bạn và bắt đầu cởi mở hơn,
b) Ông ta sẽ bị chuyến đến nơi khác,
c) Bạn có thể có công việc khác,
d) Ông ta có thể có công việc khác,
e) Có thể bạn sẽ trở nên thích ông ta. (Thật vậy!).
Bạn có thấy đôi khi bạn trở thành bạn của ai đó mà lúc ban đầu bạn không bao giờ chấp nhận người đó không ?
Khi bạn thay đổi, hoàn cảnh của bạn sẽ thay đổi. Đó là qui luật.
Bạn không cần phải tìm hiểu bằng cách nào.
Chính sự chuyển hóa của bạn thay đổi hoàn cảnh của bạn. Nhưng bạn phải thay đổi thực sự.
Nếu bạn nói : « Tôi sẽ chịu đựng được Fred nhưng tôi nghĩ anh ta vẫn là một tên ngốc ! «
Đó không phải là sự chuyển hóa thực sự từ phía bạn !
BẠN SẼ MẤT BAO LÂU ? Chừng nào bạn chưa chịu thay đổi.
TẠI SAO TÔI KHÔNG THỂ TỪ BỎ CÔNG VIỆC NÀY NGAY BÂY GIỜ ?
Bạn có thể làm như vậy. Nhưng sẽ có khả năng bạn lại làm việc cho một ông chủ kinh khủng khác – như thế lý lịch công việc của bạn sẽ rất tuyệt !
Có thể tôi sẽ đi đến một thành phố khác, tôi có thể khởi đầu một cái gì đó mới mẻ.
Lầm rồi ! Thường thì nơi tốt nhất để khởi đầu là bạn đang đứng !
Hãy lấy Fred làm ví dụ.
Anh ta nợ nần đến nửa số hàng xóm.
Fred tự nhủ : « Có lẽ mình cần phải dời nhà đi ! « .
Nhưng khi dọn đi rồi, anh ta vẫn mang theo suy nghĩ và thói quen của mình, và đó chính là cái tạo nên cuộc đời anh ta. Fred chuyển nhà đến thành phố khác và lại lâm vào tình huống tương tự, anh ta có một mớ chủ nợ khác.
Nếu bạn là một người phung phí thì dù có di cư sang Mỹ, bạn vẫn là kẻ vung ta quá trán.
Lời khuyên tốt nhất cho Fred là : « Trước khi đổi địa chỉ, hãy thay đổi suy nghĩ của bạn trước ».
Những bài học bám theo ta khắp nơi
Trong gia đình Jill, tiền là một từ ghê tởm.
Bố mẹ cô không thiếu tiền lắm nhưng cô rất ngại xin tiền, vì bố mẹ không muốn chia sẻ và cả gia đình đã cãi nhau vì tiền.
Cô bỏ nhà đi đến sống ở Barcelona và… cưới một gã làm ra rất nhiều tiền nhưng không bao giờ cho cô thứ gì!
Khi bạn bước xuống máy bay thì những bài học đang chờ bạn sẵn ở đó để chào đón bạn.
Nếu tôi có thể đi Tây Tạng, tôi có thể tìm được ý nghĩa của cuộc sống…
Một số người trong chúng ta có ý nghĩ vĩ đại về chuyện đi đến những hoang đảo xa xôi để tìm ý nghĩa cuộc đời… Tim thực hiện một chuyến du hành cực khổ đến Hymalayas và khi ngồi bệt bên một góc phố bẩn thỉu, bị chứng thổ tả hành hạ và mơ ước được tắm nước nóng, anh ta chợt nghĩ ra : « Có thể mình vẫn « giác ngộ « được ở nơi mình đã ra đi « .
Nghe đến Tây Tạng tìm ý nghĩa cuộc đời thì lãng mạn thật, nhưng ý nghĩa ở Tây Tạng chỉ dành cho những người Tây Tạng !
Đối với hầu hết chúng ta thì ý nghĩa cuộc đời có lẽ là ở vùng ngoại ô.
Những bài học mà chúng ta sợ
Cách tốt nhất để đánh bại nỗi lo sợ là đối mặt với nó.
Bởi vì chúng ta sẽ bị kéo về phía những kinh nghiệm mà chúng ta cần học, chúng ta thường lôi cuốn về phía mình những điều mà chúng ta sợ.
Vì thế, nếu bạn rất sợ bị mắc nợ thì bạn sẽ có cơ hội được kinh qua điều này.
Nếu bạn sợ cô đơn, bạn sẽ bị như thế.
Nếu bạn sợ phải bị quê thì bạn sẽ bối rối.
Đó là cách mà cuộc sống giúp bạn trưởng thành.
ĐÚC KẾT
Mỗi chúng ta đều là nguyên nhân của vấn đề.
Suy nghĩ của chúng ta tạo nên hoàn cảnh của ta.
Khi chúng ta thay đổi, chúng ta sẽ làm cho hoàn cảnh thay đổi.
Trừ khi bạn đã học bài học về nợ nần, công việc hay người yêu, còn nếu không thì bạn cứ:
a) đeo mãi cái bài học đó,
b) cứ học hoài bài học đó trong bối cảnh khác nhau.
Cuộc sống đi theo cách này.
Chúng ta bị đụng những viên đá cuội như những dấu hiệu báo động.
Khi chúng ta lờ những viên đá này, chúng ta sẽ bị đụng những viên gạch.
Mà nếu không để ý đến những viên gạch thì những tảng đá lớn sẽ đè bẹp chúng ta.
Nếu chúng ta trung thực, chúng ta có thể thấy là chính mình đã lờ đi những dấu hiệu cảnh báo.
Và rồi chúng ta lại lo lắng hỏi : « Tại sao lại là tôi chứ ? «