“Có tài” không có nghĩa là bạn vẽ được những bức tranh tuyệt tác.
Quan tâm đến người khác là có tài.
Dạy học là có tài.
Làm cho người khác cảm thấy được tôn trọng là có tài.
Giải quyết được vấn đề gì đó là có tài.
Quản lý là có tài.
Làm bố mẹ là có tài.
Thường thì chúng ta đánh giá rất thấp tài năng của mình.
Người thợ gốm nói: “Giá như tôi có thể chơi nhạc được, điều đó sẽ hay ho biết chừng nào!”.
Người chơi dương cầm thì nói: “Giá như tôi có thể sử dụng đôi tay để chế tạo vậy này vật kia…”
Đừng so sánh tài của bạn với tài của người khác.
Hãy làm điều bạn có thể làm.
Hãy chấp nhận những khả năng bạn có được.
Sự thỏa mãn đến từ việc phát triển năng khiếu của bạn, chứ không phải mơ ước đến năng khiếu của người khác.
Và một điều nữa tôi muốn nói với bạn: hầu hết những người bảo bạn là họ không có tài gì thường họ không thử nhiều cách.
Tóm lại, tài năng rất có ích nhưng không phải là tất cả!
Khi người ta nói về thành công trong môn golf của Jack Nicklaus, họ nói đến một tài năng kiệt xuất.
Khi Jack nói về thành công của anh ta, anh ta nói về việc luyện tập nhiều. Jack biết là sự khác nhau giữa anh và hàng ngàn người chơi golf có tài khác là thái độ và sự siêng năng.
Cả khán giả và người không chơi giỏi đều quá đặt nặng tài năng.
Đối với họ, không có tài năng thì không làm nên chuyện gì cả.
Nếu có phẩm chất gì nổi bật ở những nghệ sĩ vĩ đại, nhà khoa học, ngôi sao thể thao hay ông trùm kinh doanh thì đó không phải là tài năng, mà là sự tập trung của họ.
Một khi đã biết được bạn muốn làm gì, bạn hãy tập trung vào đó!
Một khi đã biết được bạn muốn làm gì, bạn hãy tập trung vào đó!
Bạn không thể làm mọi cái.
Bạn không thể vừa cứu cá heo vừa chữa bệnh cho người giàu hay vá lại tầng ô-zôn.